31 tháng 1 2018


- Tôi gặp em sau cuộc tình đại học không thành. Tôi cố tìm kiếm sự thương hại nơi những con người xa lạ. Tôi vẫn thích nói chuyện với em mỗi tối. Tôi cứ ngỡ cuộc đời đẹp như một giấc mơ. Những kí ức về ngày tháng đầu tiên đó ngọt lịm và dịu dàng như tiết trời chớm lạnh mùa đông năm đó.


Em chưa từng một lần nói yêu tôi. Ngay cả cái nắm tay hay một vòng ôm nồng ấm cũng chưa từng. Vậy mà những lời quan tâm và thương nhớ vu vơ lại khiến tôi day dứt. 20 tuổi, tôi nghĩ đó là tình yêu. Khi người ta trẻ, người ta vẫn thường yêu đương giản đơn như thế. Hóa ra, tôi chưa từng hiểu gì về tình yêu.


Bỏ lại một thời yêu đương nông nổi và dại khờ


-Tôi đi tìm hình hài của những giấc mơ


-Tìm trong những vạt nước buốt lạnh


-Tìm trong ánh bình minh nơi biển trời xa lắc ...Có bóng một con người...lẻ loi.....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét