08 tháng 2 2023
30 tháng 11 2022
06 tháng 9 2022
19 tháng 8 2022
18 tháng 8 2022
15 tháng 4 2022
- Đóng laptop lại, hơi mỏi mắt...mà vẫn chưa ngủ được...mấy nay thức khuya, nhiều việc rồi lại suy nghĩ linh tinh...loay hoay rồi cũng gần hết 1 năm nữa...thời gian nhanh như chó chạy...tuổi trẻ đi qua như cơn mưa rào, nuối tiếc thanh xuân là có thật...Nhiều năm rồi chính bản thân cũng không thể trả lời được phải đi con đường nào để thật sự an yên...
03 tháng 1 2022
25 tuổi - Tôi gặp em
25 năm cuộc đời, thất bại và tổn thương quá nhiều, tôi ước rằng mình chưa từng lớn
25 tuổi tôi ước mình có thể đứng vững trên đôi chân mình, ước trong tay có một cơ nghiệp...25 tuổi quá trẻ và nhiều khát khao nhưng liệu đã già cho một khởi đầu mới nếu tôi lại vấp ngã ?
25 tuổi tôi thôi chông chênh với cuộc sống này...có quá nhiều ước mơ chưa làm, quá nhiều điều chưa thực hiện...
25 tuổi tay trắng chẳng có gì...đôi lúc tôi ước ao có một người đợi tôi mỗi tối...ước một người cùng tôi bắt đầu mọi thứ...từ đầu...
.
.
.
VÀ
.
.
.
25 tuổi, tôi gặp em
Em...chông chênh trong một mối tình còn giang giở...ánh mắt e buồn..hụt hẫng....thất vọng...có lẽ vậy, tôi cũng không biết nữa...
Còn tôi...tôi yêu em....tại sao ?...tôi cũng không biết chỉ là yêu e vậy thôi
và 25 tuổi...e đang nắm tay tôi
là những ngày gặp nhau vội vã, những chiều đi làm về lang thang trên những con phố cùng nhau, là những buổi hẹn vội nhìn nhau, nắm tay là hết vòng.
Tôi yêu em, tình yêu của tôi tuổi 25......
28 tháng 6 2021
"Những kiêu hãnh, những ngông cuồng của một thời tuổi trẻ rồi cũng sẽ lặng dần trôi khi người ta thực sự trưởng thành. Dẫu thế nào thì cũng vẫn muốn đánh dấu những vệt thời gian bằng nụ cười hơn là những giọt nước mắt". Một stt lượm nhặt mà vô lý quá...Có thể thất bại nhưng không được phép gục ngã. Có thể tổn thương nhưng không được phép yếu mềm. Có thể áp lực nhưng không được phép nói ra...Có thể chỉ được bật cười.....
Đêm rồi lo lắng, mệt mỏi đâm ra lại lảm nhảm cái gì không biết nữa. Ngủ thôi...
18 tháng 5 2019
13 tháng 4 2019
31 tháng 1 2018
- Tôi gặp em sau cuộc tình đại học không thành. Tôi cố tìm kiếm sự thương hại nơi những con người xa lạ. Tôi vẫn thích nói chuyện với em mỗi tối. Tôi cứ ngỡ cuộc đời đẹp như một giấc mơ. Những kí ức về ngày tháng đầu tiên đó ngọt lịm và dịu dàng như tiết trời chớm lạnh mùa đông năm đó.
Em chưa từng một lần nói yêu tôi. Ngay cả cái nắm tay hay một vòng ôm nồng ấm cũng chưa từng. Vậy mà những lời quan tâm và thương nhớ vu vơ lại khiến tôi day dứt. 20 tuổi, tôi nghĩ đó là tình yêu. Khi người ta trẻ, người ta vẫn thường yêu đương giản đơn như thế. Hóa ra, tôi chưa từng hiểu gì về tình yêu.
Bỏ lại một thời yêu đương nông nổi và dại khờ
-Tôi đi tìm hình hài của những giấc mơ
-Tìm trong những vạt nước buốt lạnh
-Tìm trong ánh bình minh nơi biển trời xa lắc ...Có bóng một con người...lẻ loi.....
31 tháng 8 2017
29 tháng 6 2017
Mưa rì rầm cả buổi, cứ như trút hết nước bù cho mấy ngày nắng vừa qua vậy...Nhặt nhạnh tấm hình ngày xưa, chợt giật mình vì trường cũ bổng nhiên đẹp nao lòng. Ngày ấy cũng lặng nhìn từng góc sân sao không thấy cảm giác này, tại ta vô tâm, ơ thờ...hay tại đi xa rồi mới thấy nhớ, hay tại đi lâu rồi mới thấy lạ làm sao
